Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

Kagee - Plastic Tree











Lúc anh đờ đẫn ngồi trước tivi, đã hết chương trình rồi
Cũng như thế, khi anh nhận ra em đã không còn trước mắt anh
Chỉ còn tiếng vang vang hiện rõ



Tầm mắt mơ màng do một cái ngáp
Cơn mưa ánh sáng tuôn xuống hàng ghế khán giả
Rơi rơi, âm thanh ồn ã chẳng có gì ngoài cơn bão cát
Một tình yêu vui vẻ chỉ còn trong hồi ức



Nếu anh vẽ nên giấc mơ của mình để quên đi thời gian, sẽ chẳng sắc màu nào tô điểm ngoài những chiếc bóng
Anh những mong nhặt nhạnh những kí ức đó và ghép chúng lại
Trái tim đã quên em rồi – Anh biết em đã đổi thay, là một người mà anh không biết
Bởi đó chẳng thể nào là gian dối
Bức tranh trống rỗng khiến anh bật cười



Bầu trời vào thời khắc cuối thật tươi đẹp
Khi kiếm tìm lỗi lầm, em thật đãng trí và đã chẳng tìm thấy nơi chốn nào 



Dù anh có quên đi cơn mơ để thời gian trôi qua, trong bức tranh vẽ những chiếc bóng, chúng ta chẳng thể gặp nhau
Giọng nói không còn nghe thấy nữa, cả khi không hòa vào khung cảnh phía sau
Trái tim đã bỏ mất em rồi – nếu thế, anh không biết rồi tình cảm này sẽ ra sao?
Bởi chẳng ai mong đó chỉ là lời nói dối
Anh tự hỏi rồi tự trả lời



Cảm ơn, tạm biệt, ngày nào đó, hẹn gặp lại
Thuật lại, ca ngợi và anh sẽ cho em biết hồi kết
Anh không nghe thấy, anh không nhận ra, ngàn ngôn từ xoay vần
Giá mà anh không lạc bước, em nhỉ



Nếu anh có thể đối mặt với ánh sáng chói lòa trước mắt, đó sẽ là giấc mộng viển vông mà anh đã từng mơ
Nếu như, thình lình chúng ta rời bỏ nhau - ảo ảnh trong suốt
Một lời nguyền âm ỉ trong tâm trí anh. Anh hát về tất cả nhưng em chẳng quay về 
Như em đã từng



Nếu anh vẽ nên giấc mơ của mình để quên đi thời gian, sẽ chẳng sắc màu nào tô điểm ngoài những chiếc bóng
Anh những mong nhặt nhạnh những kí ức đó và ghép chúng lại
Trái tim đã quên em rồi – Anh biết em đã đổi thay, là một người mà anh không biết
Đó, chẳng phải lời nói dối đâu, phải không em?
Thế giới trống rỗng xoay vòng







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét