Thứ Hai, 24 tháng 3, 2014

Romance - ADAMS













Từng chiếc xương sườn gãy vụn rồi đâm toạc ra, thứ quan trọng nhất của tôi
Hệt như thứ trái cây dập nát, ăn được đó thôi, nhưng xấu xí
Máu đỏ nhỏ giọt qua ống đồng
Trong cơn mê mang, tôi đã nghĩ “Vẫn chưa hết đâu”



Chúng ta, không thể dừng lại, những kẻ tội đồ mang theo tình yêu lạc lối
Bởi tình yêu đã khắc vào trong tâm trí đó đang tuôn trào [trong người tôi], không ngừng
Cho tôi hơn nữa. Lay tỉnh tình yêu ngày một đậm sâu này
Xin người… Cho tôi nếm trải mùi vị tội lỗi. Nhảy đi khi mang trên mình tội nghiệt thuần khiết



Phút giây khó quên rạo rực dưới mi mắt
Như miếng bít tết cao cấp, thế giới quan của tôi chỉ còn ở mức trung bình
Dù là lúc tôi thưởng thức nước trái cây, những quy luật âu yếm này vẫn đang tiếp diễn 
Chúng đã được che đậy, trước lúc nhận ra, tôi đã nuốt xuống mất rồi



Chúng ta, không thể dừng lại, những kẻ tội đồ mang theo tình yêu lạc lối
Bởi tình yêu đã khắc vào trong tâm trí đó đang tuôn trào [trong người tôi], không ngừng
Cho tôi hơn nữa. Lay tỉnh tình yêu ngày một đậm sâu này
Xin người… Cho tôi nếm trải mùi vị tội lỗi. Nhảy đi khi mang trên mình tội nghiệt thuần khiết



Một điều tôi khao khát, chỉ một điều thôi, liệu có đủ để tôi hạnh phúc?
Một điều tôi khao khát, chỉ một điều thôi, một cái chạm nhẹ đủ để hạnh phúc không??
Một điều tôi khao khát, chỉ một điều thôi, điều khiến tôi không thôi cố chấp.
Một điều tôi khao khát, chỉ một điều thôi, chúng ta cùng sắm vai trong vở kịch mang tên “Tôi và Người”



Tôi không thể dừng lại, không dừng lại được



Chúng ta, không thể dừng lại, những kẻ tội đồ mang theo tình yêu lạc lối
Bởi tình yêu đã khắc vào trong tâm trí đó đang tuôn trào [trong người tôi], không ngừng
Cho tôi hơn nữa. Lay tỉnh tình yêu ngày một đậm sâu này
Xin người… Cho tôi nếm trải mùi vị tội lỗi. Nhảy đi khi mang trên mình tội nghiệt thuần khiết










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét