Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Kioku yuki - Plastic Tree





Nếu anh mang em đi thật xa,




 Anh có mang đến nụ cười cho em, 





Bờ vai để em tựa vào không em?






















Tạm biệt
Dù rằng em không còn nhớ gì về anh, đừng khóc em nhé
Một lời nói dối từ xứ sở thần tiên. Thật lòng thì, anh mong em khóc vì anh, một chút thôi
Bốn giờ sáng, ngoài sân ga vẫn tối đen.
Anh đứng đợi chuyến tàu đàu tiên
Đầy ắp những tin nhắn anh không nỡ xóa
Khi anh mở điện thoại lên, giấc mơ ban cho anh ánh sáng




Chỉ mang theo mong ước, anh sẽ đến được đâu?
Đường ray kẽo kẹt, kẽo kẹt âm thầm dẫn anh đến nơi có em




Chuyến tàu về với miền kí ức
Về với lúc em nói”Hẹn gặp lại”




Thế giới bắt đầu thay đổi
Trăng trên cao chỉ còn là chiếc bóng mờ
Nếu anh mang em đi thật xa, anh có mang đến nụ cười cho em, bờ vai để em tựa vào không em?




Mặt sông hắt ánh sáng lấp lánh lên ô cửa kính
Chạy qua sân ga “Em” hướng đến thị trấn xa xôi nhất




Từ tốn, anh thầm hỏi
Anh sợ hãi vì không có nguyên do




Đồng hồ quả lắc. anh nuốt chiếc đinh ốc vào và bắt đồng hồ quay
Cả quảng đời còn lại, lúc chút hơi tàn của anh không còn, anh sẽ không quên




Chỉ mang theo mong ước, anh sẽ đến được đâu?
Anh rời sân ga ồn ã, em nào có ở đó




Anh viết một tin nhắn mà anh biết sẽ không giờ mình gửi 
Khi anh tắt điện thoại, trời dần hửng sáng




Anh không biết trong đôi mắt của “em” mà anh không biết, anh là người như thế nào?









Bản  dịch thuộc về sakurared (chonoblack)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét