Một đêm dài khắc nghiệt
Mưa rơi
Không ngớt
Từ kẽ nứt
Tôi không biết vì sao
Mình cô độc
Trái tim trốn tránh
Tìm kiếm khoảng không trống trải
Những vết thương không đếm xuể
Hay là quá khứ đã được bôi xóa
Tôi vùi sâu chúng vào lòng đất
Xóa đi
Liệu như thế có cảm thấy dễ chịu hơn?
Mặt trời buối sớm
Xuyên qua
Bờ mi thao thức bao đêm
Một mình
Bấu víu
Bức tường “cái tôi” cao ngất
Nhìn vết thương tôi mang
Và nghĩ về chốn đó
Nơi bước chân không thể tìm về
Không hình dạng
Tôi hát lên
Bằng hi vọng
Tôi sẽ thôi vờ như mình đã được tha thứ
Hơn cả thế
Bằng nụ cười
Lẫn lộn cùng mặt trái
Trách cứ bằng giọng nói đã đổi
Chìm sâu
Trong thiên đường ngắn ngủi
Khi tưởng chừng đã ướt sũng
Tôi héo tàn
Từ giờ về sau
Nếu là đó là điều người khác mong mỏi nơi tôi
Tôi sẽ chấp nhận tất cả
Cho đến tận thời khắc cuối của chuỗi ngày đọa đày
Khi tôi tìm thấy những điều mình trân trọng nhất
Chỉ cần không quay lưng đi
Dù có gục ngã
Tôi vẫn sẽ hát
Một mình
Bấu víu
Bức tường “cái tôi” cao ngất
Nhìn vết thương tôi mang
Và nghĩ về chốn đó
Nơi bước chân không thể tìm về
Không hình dạng
Tôi hát lên
Bằng hi vọng
Từ giờ về sau
Nếu là đó là điều người khác mong mỏi nơi tôi
Tôi sẽ chấp nhận tất cả
Cho đến tận thời khắc cuối của chuỗi ngày đọa đày
Khi tôi tìm thấy những điều mình trân trọng nhất
Chỉ cần không quay lưng đi
Dù có gục ngã
Tôi vẫn sẽ hát
Vẫn sẽ hát
Bản dịch thuộc về sakurared (Chono Black)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét