Em yêu
Em có khỏe không?
Là lần đầu anh viết thư cho em
Không biết anh viết có tốt không
Anh đã dần quen với việc cô độc
Buổi đêm, trên đường về nhà, ngang qua công viên
Anh thấy hoa đào nở rộ
Và anh nghĩ về em
Dường như hoa đào cũng đang thổn thức
Cơn sốt giữa lòng thế giới dồn dập
Và cảnh vật trước mắt anh nhạt nhòa
Phải chăng tình yêu vốn dĩ như thế
Rồi cũng có một ngày chúng ta nằm xuống
Chồi hoa hé nở ngay thời khắc cái chết
A, này, em có nghe anh gọi không?
Anh có thể là chính anh được không?
Cánh hoa rơi vào khi anh chấp tay nguyện cầu, cứ như là… anh được chạm vào em
Giữa muôn sắc màu rạng rỡ
Thanh âm hoa anh đào hé nụ
Bước theo tiếng gọi của em
Quanh anh, mảnh vỡ tình yêu
Khi ngước mắt lên
Anh thấy những nhành hoa xuân rơi rơi
Cơn gió ấm áp thổi qua
Nhanh thôi cơn bão xuân cũng sẽ đến
Nở hoa rực rỡ
Rồi định mệnh bắt chúng phải héo tàn vào một ngày
Tình yêu cũng thế thôi
Sẽ có một ngày chúng ta như vậy
Khi nụ cười chỉ còn là kỉ niệm
Này, em, em đang ở đâu vậy?
Anh có thể làm được gì?
Cánh hoa rơi vào khi đôi tay anh kiếm tìm, như là… anh đã chạm vào em
Giữa muôn sắc màu rạng rỡ
Thanh âm hoa anh đào hé nụ
Khi đôi tay nắm chặt nhau buông lơi
Quanh anh, ngàn điều ước
Khi ngước mắt lên
Anh thấy những nhành hoa xuân rơi rơi
Giữa biển cánh hoa dập dìu
Anh chẳng thể thấy khuôn mặt em
Giấc mơ mỏng manh tắt lịm, nước mắt tuôn rơi
Giữa muôn sắc màu rạng rỡ
Thanh âm hoa anh đào hé nụ
Những điều quý giá của anh
Anh vùi sâu chúng dưới tàn cây
Trước mắt anh, mùa xuân vẫy chào tạm biệt
Ngước mắt lên
Anh thấy những nhành hoa xuân rơi rơi
Bản dịch thuộc về sakurared (Chono Black)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét