Ở nơi đó người đã từng bên tôi
Rồi bốn mùa đổi thay
Bầu trời đêm ta ngắm năm nào vẫn nguyên vẹn
Người của ngày hôm đó, mỉm cười
Chẳng tài nào xóa được
Phù du đến thế sao
Tôi cất tiếng gọi tên người mãi
Người yêu hỡi
Tôi muốn trông thấy người
Người có nghe thấy tiếng tôi gọi không?
Hoa đào rơi rơi. Tôi bắt lấy một cánh hoa
Như ôm ấp một phần của người
Đong đếm bao nhiêu nước mắt chăng nữa
Ngày ấy cũng chẳng quay về
Khoảnh khắc tôi ngước nhìn
Bầu trời ngàn sao dập dìu những cánh hoa rơi, cô độc
Để đôi ta chẳng còn phải chia xa
Tôi sẽ soi sáng mỗi bước người đi
Tưỏng như thật gần
Thế mà chẳng tài nào chạm đến
Tôi phải với tay bao xa để chạm đến người?
Sao mà xa xôi
Lúc sắp tan biến đó
Người có thấy nước mắt tôi rơi?
Rồi sẽ có một ngày chúng ta tương phùng
Xin đừng quên tôi, cho đến lúc ấy
Bản dịch thuộc về sakurared (Chono Black)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét