Ta dâng lên người những đóa hoa trà
Xa thẳm nơi con đường mộng dẫn đến điện thờ
Chúng nở hoa ngát hương cả đêm dài
Nơi góc đường đan xen một buổi chiều tà
Ta nhớ về một bóng hình
Tiếng cối xay gió xoay vòng như tiếng cười
Mời gọi bước chân người
Bí mật, bí mật... thứ ta nghe thấy
Bài ca của thần
Hãy hát lên!
Trong sắc đỏ hoàng kim, tráng lệ của chiếc cổng Điểu Cư
Trái tim méo mó này
Rồi cũng sẽ nuốt trọn mọi yêu thương
Trong sắc đỏ rực rỡ, diễm lệ của hỏa hồ
Mối ràng buộc sai lầm này
Rồi cũng sẽ tàn phá mọi yêu thương
Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám... chín, mười, trăm, ngàn
Trải, cuộn lá gai dầu. Mạnh mẽ và đông đúc, kẻ thù của ta
Mặt trái sai lầm, là con đường mang đến may mắn, để thành quả đơm hoa kết trái
Cánh rừng đỏ nở rộ loài hoa vô danh
Vẫy tay đón chào ta đến với mộng ảo
Lựa chọn lưu lại hay rời bỏ
Người thương hõi, màu đỏ buồn thương giấu mình
Con phố ngược là những mảng chấp vá
Nghiệp chướng lũ lượt kéo về
Chuỗi ngày dài đớn đau
Đứa trẻ nào còn lại sẽ gánh chịu?
Trong sắc đỏ hoàng kim, tráng lệ của chiếc cổng Điểu Cư
Trái tim méo mó này
Rồi cũng sẽ chấp nhận mọi yêu thương
Trong sắc đỏ hoàng kim, tráng lệ của chiếc cổng Điểu Cư
Trái tim méo mó này
Rồi cũng sẽ nuốt trọn mọi yêu thương
Trong sắc đỏ rực rỡ, diễm lệ của hỏa hồ
Mối ràng buộc sai lầm này
Rồi cũng sẽ tàn phá mọi yêu thương
Giá như có cánh cổng dẫn đến mảnh đất của thần, xin hãy giả thoát ta khỏi thân xác này và dẫn ta đến cung điện của Trăng và Trời
Ta nhớ về một bóng hình
Tiếng cối xay gió xoay vòng như tiếng cười
Mời gọi bước chân người
Bí mật, bí mật... thứ ta nghe thấy
Bài ca của thần
Hãy hát lên!
Trong sắc đỏ hoàng kim, tráng lệ của chiếc cổng Điểu Cư
Trái tim méo mó này
Rồi cũng sẽ nuốt trọn mọi yêu thương
Trong sắc đỏ rực rỡ, diễm lệ của hỏa hồ
Mối ràng buộc sai lầm này
Rồi cũng sẽ tàn phá mọi yêu thương
Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám... chín, mười, trăm, ngàn
Trải, cuộn lá gai dầu. Mạnh mẽ và đông đúc, kẻ thù của ta
Mặt trái sai lầm, là con đường mang đến may mắn, để thành quả đơm hoa kết trái
Cánh rừng đỏ nở rộ loài hoa vô danh
Vẫy tay đón chào ta đến với mộng ảo
Lựa chọn lưu lại hay rời bỏ
Người thương hõi, màu đỏ buồn thương giấu mình
Con phố ngược là những mảng chấp vá
Nghiệp chướng lũ lượt kéo về
Chuỗi ngày dài đớn đau
Đứa trẻ nào còn lại sẽ gánh chịu?
Trong sắc đỏ hoàng kim, tráng lệ của chiếc cổng Điểu Cư
Trái tim méo mó này
Rồi cũng sẽ chấp nhận mọi yêu thương
Trong sắc đỏ hoàng kim, tráng lệ của chiếc cổng Điểu Cư
Trái tim méo mó này
Rồi cũng sẽ nuốt trọn mọi yêu thương
Trong sắc đỏ rực rỡ, diễm lệ của hỏa hồ
Mối ràng buộc sai lầm này
Rồi cũng sẽ tàn phá mọi yêu thương
Giá như có cánh cổng dẫn đến mảnh đất của thần, xin hãy giả thoát ta khỏi thân xác này và dẫn ta đến cung điện của Trăng và Trời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét