Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

Raison D'etre - Nightmare







Bản dịch này thuộc về mình. Vui lòng không tự ý repost, chỉnh sửa.





Tôi đã trải qua bao đêm dài
Với những giấc mơ lạnh lẽo và lệ tuôn nhạt nhòa
Sưởi ấm tôi, cho tôi hơi ấm, ôm lấy tôi
Khi tôi quên đi tất cả trong chốc lát
Thân thể đáng nguyền rủa này đã không còn biết yêu
Bước xa, xa đến đâu tôi vẫn không thấy kết thúc
Hồi ức những ngày xa xưa là bạn đồng hành
Thân thể này rồi sẽ nhuốm màu gì?
Tôi kiếm tìm một câu trả lời


Tôi không thể quay lại ngày chúng ta chia xa
Vết sẹo hằn sâu không phai mờ
Giấu nó, giấu đi nó, giấu cả tôi
Những vì sao tôi ôm trọn bằng đôi tay này
Gửi lại một vì sao cho bầu trời kia
Lúc ấy, tôi yếu đuối và bất hạnh
Tôi sống mà chẳng biết gì cả
Nhưng tôi vẫn cứ mơ về ngày mai
Đếm từng ngày qua từng ngón tay mình

Chẳng sao nếu em không biết thế nào là “ý nghĩa cuộc sống”
Khi ngày đó đến, em có thể cười được rồi
Ngày ấy, chỉ một lời em nói
Tôi thấy rằng mình đã trở nên mạnh mẽ


 
Đừng thay đổi, là chính mình vẫn tốt hơn” đến giờ tôi vẫn nghe thế
Bởi em ở đó, một nơi trong trái tim tôi    
Tôi không do dự mà bước tiếp
Em chỉ cho tôi biết vẫn không sao dù không nhìn thấy kết thúc đi chăng nữa
Tiếp tục cuộc hành trình của mình như một kẻ xa lạ. Tôi chẳng cần biết câu trả lời







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét