Lập lòe, lập lòe
Pháo hoa bung tỏa, hắt ánh sáng sáng lên dáng người em
Cơn gió lạnh ngày thu thổi qua, mang theo sắc hạ
Dù bóng hình em có phôi pha, em cũng sẽ không biến mất như thế này
Mặt trời hết lặn rồi lại mọc, mang theo nụ cười mỉm
Sự cảm thông bay theo làn gió, mang kí ức mông lung quay về
Thân thương, thân thương
Mọi thứ trên thế gian này đổi thay chỉ vì một nụ cười của em
Muốn được gặp em, tôi muốn trông thấy em
Vì nguyên do gì, những lời nói ra lại mâu thuẫn đến thế
Tan biến vào không trung
Mối dây đã lỏng và phải buộc nó lại
Bóng hình em dần nhạt nhòa
Bàn tay trắng trẻo, nhỏ nhắn vuột khỏi tay tôi để rồi biến mất
Thoang thoảng, thoang thoảng
Hương thơm sót lại trên mái tóc dợn sóng
Thân thương, thân thương
Đêm nay, thứ đã đánh mất chính là nỗi đau ngọt ngào
Giọng nói của em đấy chăng?
Vỡ nát, vỡ nát
Bầu trời yêu thương
Chóng vánh như một cơn mưa phùn
Muốn được gặp em, tôi muốn trông thấy em
Giờ tôi mới hiểu ra, thứ tôi mong mỏi là gì, khi tôi ngăn em lại
Nguyện ước không thành
Tan vào tiếng chuông gió
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét