Hai ta ngồi cạnh nhau trong xe nhưng không bật nhạc
Tôi vẫn thường nắm tay anh nhưng giờ anh cắn chặt môi
Tôi biết anh sẽ nói gì mà, đừng, xin đừng nói
Không biết vì sao, chẳng biết vì sao
Cứ muốn kéo dài thêm từng phút từng giây
Nhưng nẻo đường vắng thôi thúc tôi
Chạy khắp nơi, rồi cũng phải đến nhà anh, thân thuộc làm sao và mắt tôi nhòe lệ
Ngày nào tôi cũng đến đây, nhưng dường như giờ tôi đã lạc đường
Xin đừng, xin đừng bỏ tôi
Không biết vì sao, chẳng biết vì sao
Có hạt mưa nào ngoài cửa đâu
Thế mà dáng anh mờ dần và rồi xa khuất
Rời bỏ anh đâu dễ dàng gì như lời nói
Ngoảng mặt đi, nào có thấy anh đã xa tôi
Bất chợt nước mắt lăn dài, nhanh nhanh lau đi thôi
Chiếc khăn tay anh đã tặng, tôi biết giữ lại hay vứt bỏ anh hỡi
Sao vẫn chưa thôi run rẩy?
Tôi vờ phát điên và níu kéo anh
Thân thể của tôi không nghe lời tôi nữa rồi
Mùi hương của anh trong xe chuốc độc tôi
Cả đời này tôi cũng không muốn tỉnh dậy
Xin đừng (Xin anh) Đừng bỏ tôi (Xin anh)
Quay về đi (Xin hãy quay về) quay về đi (Xin hãy quay về)
Trên băng ghế trống, chỉ còn mùi hương lạnh lẽo của anh phảng phất
Xin đừng (Xin anh) Đừng bỏ đi (Xin anh)
Quay về đi (Xin hãy quay về) quay về đi (Xin hãy quay về)
Lưu luyến chút mùi hương sót lại nên hãy về đây đi anh
Bản dịch thuộc về sakurared (chonoblack)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét