Thì thầm bên tai người, khi người ôm trong lòng mảnh trăng khuyết
“Tôi muốn trông thấy người nhảy múa giữa trời tuyết trắng....
Chỉ miên man nghĩ về một điều
Lặng người ngắm vùng trời nhuốm một màu tuyết đỏ
Hóa thành tuyết bao bọc người
Nở hoa, vây quanh chúng ta trong dòng xúc cảm dâng trào mãnh liệt
Tôi yêu người, yêu đến độ như kẻ mất hồn
Biết bao lần tôi thét lên thế… giữa bầu trời đêm
Tôi vẫn hát, hơi thở đã là màu đỏ
“Biết đâu người sẽ đến trong giấc mộng đêm nay…”
Mùa người tan biến chóng qua mau
Tôi sẽ cho người thấy, tôi biến nước mắt thành tuyết trắng
Hóa thành tuyết bao bọc người
Rơi đi, cảm xúc trong tôi vụn vỡ
Càng muốn giấu đi vết thương, từng giọt buồn càng lăn trên khóe mắt
Nụ cười của người giờ mờ mịt nơi chốn nao
Giá mà tôi hóa thành ánh trăng soi đường cho người
Tôi sẽ đi tìm người, dẫn muôn vì sao băng qua nền trời đêm
Thân xác này mục ruỗng thì có hề chi…
Hóa thành tuyết bao bọc người
Hóa thành ngàn hoa điểm tô dáng người giữa trời đêm
Càng cố chạm đến người
Người tan biến ngay trên tay tôi… “hoa tuyết”
Một lần, rồi thêm một lần… giữa bầu trời đêm
Tôi thét gọi
Chỉ mong người nghe thấy tiếng tôi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét