Bản dịch thuộc về sakurared (chonoblack).
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu.
Đứng trước cảnh cửa mở toang
Nhưng trái tim đã ngừng đập này vẫn bất động
Bên trong những cảm xúc đã khóa chặt
Trời xanh bắt đều khóc than , đau đớn càng thêm đớn đau
Vì sao hỡi, tôi tự hỏi
Có phải lúc nào tôi cũng là người chịu tổn thương?
Thứ “hạnh phúc” trước mắt mình
Đôi bàn tay đã nhuộm bẩn…không nắm bắt được gì
Trái tim đã lạc lối
Không thể tiếp nhận “hạnh phúc”
Em, người tôi yêu hơn hết thảy, nước mắt em đang rơi nơi góc trời
Mong ước “Tôi muốn trông thấy em” đã bị bóng tối trong tim nuốt trọn
Tâm hồn đã dơ bẩn bởi gian dối
Nhạo báng một bài ca “ô uế”
Bầu trời bị bóng tối vô tận trong trái tim tôi bao trùm
Tiếng thét van xin “Tôi chỉ muốn sống” hờ hững biến mất...
…Và, trái tim tôi chối từ quyền được sống
Dòng máu đỏ đang chảy kia chính là cơn mưa lệ nhạt nhòa
Bầu trời sâu trong tim tôi, mong muốn hạnh phúc đã chấm dứt bằng nỗi buồn, tan vỡ
Nỗi buồn cơn mưa kia trút xuống, nước mắt trong tim, nhuộm màu máu đỏ
"Vẫn tiếp tục sống..."