Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

Precious

Tôi vẫn đang lạc đường đó thôi
Con đường vẫn thật dài, gập ghềnh
Nhưng chẳng sao cả
Vì tôi có thể tự mình bước đi

Tôi vẫn chờ đó chứ
Đợi cho đông qua đi và xuân đến
Đợi một viên ngọc thuộc về mình
Khi nghĩ về những khoảng thời gian trước
Tôi nhận ra mình ngốc biết bao nhiêu
Cố chấp, cứng đầu biết bao nhiêu
Nhưng mà, đó là tính cách của tôi rồi nhỉ
Vì đã tận lực rồi
Nên tôi sẽ không hối hận

Có những gánh nặng khi khăng khăng giữ lấy mới thấy nó nặng làm sao
Khi tự mình cởi bỏ
Nhìn lại
Tự hỏi tại sao ngày ấy lại cố chấp làm chi
Trốn tránh có lẽ cũng là một cách
Giả vờ có lẽ cũng là một cách
Nhưng tôi thích thành thật hơn
Có thể sẽ không còn gì
Không sao đâu
Vì tôi sẽ tìm lại mà


Thế giới này không là màu hồng
Những vẫn đáng yêu lắm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét