Bóng tối?
Những lời cứu rỗi?
Biết đâu
Ta đã ngủ quên nơi đáy vực
Rướn những ngón tay về ánh mặt trời
Vô vọng
Bật cười
Ta có cần chúng?
Thế nhưng ta vẫn khao khát
Mềm yếu tồn tại trong trí não
Thứ không thể xóa sạch chính là kí ức
Dù có lãng tránh
Đôi tay vẫn run rẩy
Ảo giác chỉ tốt đẹp khi tự dối gạt mình
Mở mắt ra
Thế giới đã hoang tàn
Dùng đôi tay mình mà gầy dựng lại
Ngươi có làm nổi không?
Bỏ cuộc đi
Hãy sống trong mớ hỗn độn của riêng ngươi
Đừng nguyện cầu bất cứ gì
Dùng đôi chân đạp nát lí tưởng
Ngày mai sẽ đến
Ngày mai của riêng ngươi
Cười đi
Đó là ngày mai ngươi đã lựa chọn
Ngươi có vui không?
Vứt đi lớp vỏ bọc
Có thế ngươi mới sống được đến ngày mai
Ta đã khóc
Những giọt nước mắt thật sự
Ngươi nhìn thấy gì
Căn phòng trống rỗng
Mê cung không lối thoát
Nếu bóng tối khiến ngươi an lòng
Hãy ở lại đây
Ta là bạn đồng hành
Là chiếc bóng bên ngươi
Ta sẽ cho ngươi nụ cười
Cho ngươi trái tim
Ngươi chẳng cần ai cả
Đừng cần ai nữa
Chỉ mình ta