Mây đen không biết rồi trời sẽ quang đãng Ánh sáng… Tôi không hay bông hoa em yêu thích đã nở rồi Và đang khóc… Cả niềm yêu thương của em cùng những gì chân thật, tôi không hề biết Cả cơn mưa dịu dàng trong hồi ức cũng chỉ còn là tội lỗi Tôi không thấy được sự thật Tôi không thấy được ánh sáng Tôi là ai… Xin hãy yêu thương tôi… Khi mưa tạnh Ánh sáng soi lên nấm mồ của kẻ nằm xuống Và con người sẽ quên đi tội lỗi Nhưng, tội lỗi của tôi nào có biến mất Trái tim tôi không được cứu chữa Trái tim tôi đẫm nước mắt…
Tôi từng rất thích quả bóng ấy, nhưng rồi tôi biết mình chẳng hợp để chơi với nó.
Tôi đặt quả bóng xuống, cất nó vào một góc phòng.
Đã bao lâu rồi cho đến một ngày
Tôi thấy có người cầm nó trên tay
Nhìn lại, nó đã không còn
Chỉ còn một góc phòng trống rỗng
Quả bóng đó không phải của tôi
Nhưng tôi vẫn luyến tiếc
Tôi đã từng cầm, từng ngắm nó
Hụt hẫng khi có ngày sẽ không còn có thể chạm nó
Thế là, tôi dọn sạch bụi nơi quả bóng nằm đó.
Quên đi trong phòng mình từng có một quả bóng.
Tôi có thể nhảy dây, chơi với búp bê mà.
Tôi có rất nhiều, không phải chỉ là quả bóng.
Soi mình trong gương, cô nhóc lấm lem
Vì mải mê ham chơi
Hái một bông hoa nhỏ bên vệ đường
Hồn nhiên mỉm cười
Tôi vẫn là một đứa trẻ, vẫn cố tìm quả bóng của mình nơi đâu
Xanh, đỏ, tím, vàng... quả bóng của tôi có màu thế nào
Ừ thì, tôi vẫn đang tìm mà
回忆像个说书的人
hui yi xiang ge shuo shu de ren
hồi ức tượng cá thuyết thư đích nhân Hồi ức tựa như một người kể chuyện
用充满乡音的口吻
yong chong man xiang yin de kou wen
dụng sung mãn hương âm đích khẩu vẫn Kể lại bằng chất giọng quê hương
跳过水坑 绕过小村
tiao guo shui keng rao guo xiao cun
khiêu quá thủy khanh, khiêu quá tiểu thôn Nhảy qua vũng nước, đi qua thôn nhỏ
等相遇的缘分
deng xiang yu de yuan fen
đẳng tương ngộ đích duyến phân Chờ duyên phận cho ta gặp nhau
Đến đây nào! Chiếc kim đồng hồ điểm O giờ Như vỡ tan trong vội vã Chiếc giường nhẹ hững Em,đừng đánh thức tôi dậy, giọng nói của em vĩnh viễn là lời từ biệt vang vọng Bản nhạc đã mai một Ngân lên những hồi ức dịu dàng Chúng thật quá đẹp đẽ,bởi đó là những lời nói cuối cùng Lỗi lầm đong đầy trong dòng nước mắt, quá khứ đã trở nên mơ hồ Khi con thiên nga cất lên khúc ca cuối cùng Tôi yêu khoảnh khắc được sánh bước cùng em Trước đó, hình bóng của người phản chiếu trong đôi mắt này Đã thay đổi rồi, đúng không em? Không một lời phủ nhận Khi tôi nhận ra thứ gì là quan trọng nhất. Tôi cố ngăn đôi mắt mình nhìn thấy những gì đã đánh mất. Mảnh kính ghim sâu vào trái tim tôi Lấp lánh như thể ánh bạc Dù cho đã không còn đôi cánh Dù cho đã đánh mất tất cả Tôi vẫn khao khát sợi dây tơ hồng không thể nới lỏng Tôi yêu khoảnh khắc khi tôi hát lên bài hát dành cho em Ở nơi tận cùng thế giới Những cánh hoa rơi xuống như nhảy múa trong không trung Không lưu lại chút dấu vết nào Khúc ca buồn bã. Quang cảnh ngày hôm nay Hãy gột rửa đôi má này để tôi không bao giờ quên đi chúng Thoát khỏi bóng đêm dày đặc, như tia sáng lóe lên Hãy dành lời từ biệt của em Cho giấc mơ không bao giờ kết thúc Cho những ngày tản mác,vụn vỡ Và cho những bài hát còn đang dang dở Hãy xây nên tương lai cho chính em và hãy vượt qua giới hạn trên mặt đất này Khi con thiên nga cất lên khúc ca cuối cùng Tôi yêu khoảnh khắc được sánh bước cùng em
笑天下
xiao tian xia
tiếu thiên hạ Cười thiên hạ
恩恩怨怨何时才休罢
en en yuan yuan he shi cai xiu ba
ân ân oán oán hà thì tài hưu bãi Ân ân oán oán bao giờ mới chấm dứt
黄昏近晚霞
huang hun jin wan xia
hoàng hôn cận vãn hà Trời ngã hoàng hôn buông nắng chiều
独行无牵挂
du xing wu qian gua
độc hành vô khiên quải Độc hành không vướng bận
“Tương lai trước mắt chẳng còn gì” Ánh mặt trời và tiếng lũ ve sầu cười nhạo tôi Ở nơi tận cùng thế giới Khi tôi nhìn lại, dĩ vãng đã nhạt nhòa Tôi chẳng thể nhớ nổi chút gì, cả cái tên người tôi từng yêu “Tôi muốn biến mất”, “Tôi không thể tan biến”, “Tôi muốn biến mất” Lúc nào cũng thấy đau đớn, buốt nhói, nhưng nó sẽ không phai mờ Ngày nào đó tôi có thay đổi không? Có được không? Có được không?” Mùa hè đó, tôi đã chống chọi đến đáng thương “Tương lai trước mắt chẳng còn gì” Vầng thái dương điên cuồng của ngày hôm đó và giọng nói của em Ở nơi tận cùng thế giới “Tôi muốn biến mất”, “Tôi không thể tan biến”, “Tôi muốn biến mất” Lúc nào cũng thấy đau đớn, buốt nhói, nhưng nó sẽ không phai mờ “Được chứ?” “Được” “Cảm ơn” “Tạm biệt” Nhắn với chình mình mùa hè ấy “Xin lỗi, tôi không làm được. Em đang cười tôi nhỉ? Bằng nụ cười gượng gạo như thế Rồi tôi sẽ lại được tái sinh Sinh ra để lại là chính mình Và tôi sẽ cười với nụ cười hạnh phúc nhất
Có lẽ mình cũng nên buông tay Chim nhỏ à, 1 ngày nào đó hãy đậu lên vai tao nhé. Mày biết không, bởi niềm tin đơn giản nên tình cảm mới mạnh mẽ và thương tổn mới sâu sắc. Tao sẽ chờ, chờ 1 ngày tao lại tìm thấy mày, tao không biết là bao lâu nhưng tao sẽ tìm và nhất định sẽ tìm thấy mày. Một ngày hè ngập nắng chăng? Hay một mùa xuân đầy sức sống nào đó? Khi đã mệt nhoài, người ta chỉ biết chờ đợi. Khi đã thất vọng, người ta phó mặc tất cả cho số phận. Khi đã làm tất cả những gì có thể, người ta chọn cách từ bỏ. Tao có như thế không? Con người không hề mạnh mẽ, chim à! Nghỉ ngơi đi, khi không còn muốn bay đến bất cứ nơi đâu nữa.
Giờ thì bay đi nhé...
Hãy là một chú chim mạnh mẽ và quay lại đây, khi đó tao đã đủ lớn để chăm sóc cho mày
Tao sẽ dành cho mày chiếc lồng chim rực rỡ nhất, bằng cả trái tim tao, bằng cả linh hồn tao.
Tao sẽ giữ mày lại mãi mãi
Chiếc lồng chim vĩnh cửu
Hãy bay đi...
Đôi cánh phải thật vững chãi, đôi chân phải thật mạnh mẽ
Đẹp đẽ
Kiêu hãnh
Hơn bất cứ thứ gì
Chú chim xanh chỉ thuộc về mỗi tao
Một ngày nào đó, mày quay về đây
Tao sẽ là bầu trời bất tận
Dù có bay đi đâu, mày vẫn cạnh bên tao
Chim à
Mày biết không, con người là loài sinh vật yếu đuối
Chỉ cố giấu đi vẻ yếu đuối của mình
Và cố giấu đi sự ngu ngốc của mình
Tao ước
Tuyết trắng phủ kín mảnh đất này
Xóa đi mọi dấu vết, tất cả chìm trong màu trắng vĩnh cứu. đông cứng những cảm xúc này
Nhưng tao vẫn sẽ đợi mùa xuân đến
Đợi ánh nắng mặt trời ấm áp đánh thức tất cả
Đợi một giai điệu ngọt ngào gọi mình từ giấc ngủ vùi ngày đông
Và mỗi khi bài Aoi tori ngân vang, tao vẫn sẽ nhớ có một thứ tao vẫn đang tìm
"Nhìn xem, anh đã tìm thấy chú chim xanh
Tiếng ve sầu vẫn văng vẳng đâu đây
Và khi anh nhìn chăm chú vào khung cảnh chẳng hề thay đổi
Về phía gió, về phía thị trấn, về phía ngọn đồi
Hướng về biển,hướng đến những vầng mây, hướng đến bầu trời, đến với những vì sao"
Một ngày hè ẩm ướt Đã nhầm lẫn đâu đó Mọi thứ biến mất Bầu trời rực cháy phảng phất trong đôi mắt tôi Em chẳng còn nơi đây, dưới vùng trời này và ánh mặt trời đáng chán, nụ cười tỏa nắng Phải chăng chỉ có tôi bị bỏ lại? Vượt qua thực tại, tương lai và quá khứ để mỉm cười với thời gian Tương lai tiếp tục được viết lại Dường như tôi sẽ chóng quên ngay La hét, kêu gào vào lúc đó Con người cứ nhớ lại những kí ức đã quên lãng Bởi thế họ mới khờ dại làm sao Những ngày đã được định sẵn Và thế giới tiếp diễn đều đều như đồng hồ quay Dối gạt thánh thần toàn năng Tôi vẫn sẽ bảo bọc em Dường như tôi sẽ chóng quên ngay La hét, kêu gào vào lúc đó Con người cứ nhớ lại những kí ức đã quên lãng Bởi thế họ mới khờ dại làm sao Những ngày đã được định sẵn Và thế giới tiếp diễn đều đều như đồng hồ quay Dối gạt thánh thần toàn năng Quên đi đêm nay Sẽ có ngày em cười được Vượt qua hiện tại Đến với bầu trời xanh thẳm mà em đã thấy Gặp nhau giữa tân thế giới