Bản dịch thuộc về sakurared (chonoblack)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu
Một ý nghĩ nhỏ nhoi
Đánh thức nỗi niềm nào đó
Tôi không ngăn được
Mầm mống quỷ dữ
“Ta muốn thấy khoảnh khắc linh hồn ngươi tàn lụi”
Tà thần thì thầm bên tai tôi dịu dàng và vô hại
A, chúng ta chẳng còn tin tưởng nhau
Tôi bị nắm giữ bởi quyền năng sót lại
Tô điểm khung cảnh hoang tàn
Bằng sắc màu tươi đẹp
Từ khi nào tôi đã quên?
Nghĩ về một ai đó
Giữa thế giới chật hẹp
Chúng ta chỉ hủy hoại lẫn nhau mà thôi
Tương lai là vô vọng
Nên tôi để mặc hi vọng cho quỷ thần tàn phá
A, không thể chối bỏ sắc màu tinh khiết của nó
Hoa đã nở rồi
Tà thần và hoa hồng
A, chúng ta chẳng còn tin tưởng nhau
Tôi bị nắm giữ bởi quyền năng sót lại
Thế giới chao đảo này
Xót xa thay chúng ta
Khi tôi nhận ra, tôi tự hỏi rồi mình sẽ ra sao
Tôi đã quên và chẳng còn biết mình là ai
Bóng tối nuốt chửng một cái tôi khiếm khuyết
Đang cười thầm chăng?
Từ khi nào tôi đã quên?
Nghĩ về một ai đó
Trái tim đã ngừng đập
Sẽ chẳng còn bị ràng buộc nữa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét