Mối dây liên kết giữa người với người vốn rất lỏng lẻo.
Người ta kết thân vì có chung một điểm gì đó.
Nhưng khi điểm ấy không còn
Mối dây ngày một nới lỏng.
Nếu mối dây đã lỏng
Hà cớ phải cưỡng cầu
Mỗi người đều có một cuộc sống riêng.
Chẳng phải là ai không có ai thì không thể sống được.
Xa xôi không vì xa xôi
Mà vì lòng người xa cách
Chẳng trách được ai, cũng chẳng thể đổ lỗi cho ai
Vì bi thương mà viện ra nguyên do để biện hộ
Vì khát khao mà chờ mong
Vì thiếu thốn nên trân trọng
Nhưng nào hay đó chỉ là sương mờ
Lún sâu vào chỉ càng khiến bản thân thêm mờ mịt
Một mối dây hời hợt
Ít ra cũng không khiến bản thân thất vọng mà rơi lệ
Đừng tự mua dây buộc mình nữa
Ta nợ người
Người nợ ta
Rốt cuộc là ta nợ người hay người nợ ta
Chi bằng quên đi tất cả
Mặc kệ thế nhân nói gì, đàm tiếu ra sao
Chỉ cần hảo hảo khoái hoạt hưởng thụ tháng ngày bình yên
Thanh thanh tịnh tịnh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét