Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Rosario - Sadie







Bản dịch thuộc về sakurared (chonoblack)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu




Suy sụp. Ta tiếp nhận bóng tối từ địa ngục chết chóc. Gọi ta, cứ gọi ta là kẻ điên loạn. Ta đã lạc lối


Những ngày lẩn quẩn, ảo giác rực rỡ
Một kẻ hát mãi về cảm xúc anh hùng và nóng vội
Mầm cây bí mật vẫn đang kiên cường sinh trưởng, vươn đến tầng trời
Những kẻ đang sống sẽ cho ngươi biết câu trả lời

Cô độc. Buồn thương. Chối bỏ - Mang đến bầu trời đầy mây - Dối trá
Những gì ngươi có thể tin tưởng…tiếng gọi của hỗn loạn

Ảo giác chỉ tốt đẹp với học thuyết tàn bạo của kẻ cách tân.
Bởi chiếc miệng đang thầm thì kia nuốt trọn rác rưởi
Lời mời gọi cuồng nộ - hủy hoại

Ta là bóng tối. Đứa con ma quỷ. Ta mất kiểm soát và gom góp nỗi đau

Âm thanh từ bàn tế lễ, biết bao giọng nói cùng máu đỏ được chạm lên thánh giá và ước vọng
Sự mềm yếu do dự khi chấm dứt

Gạt đi nước mắt, những gì ta trông thấy chỉ toàn buồn đau
Quá khứ xóa đi kết cục của ngày mai
Khát vọng đáng bị quên lãng
Bằng chứng của cuộc sống gian dối khẩn xin một lời nguyện cầu.



Ta không đáng được cứu vớt nhưng ta vẫn van xin hơi ấm từ một đôi bàn tay
Thêm một lần, bóng tối từ biển đen mục rữa. Ta bước theo ánh sáng
Có thứ đang cuốn lấy đôi tay và đôi chân ta

(Sống hay chết)
Một vườn hoa hồng được dựng nên và tiếng cười của đoạn kết khinh miệt
Một vườn hoa hồng được dựng nên và tiếng cười của đoạn kết khinh miệt

Thế giới trông qua chiếc lồng khẽ đung đưa
Một tia sáng nhấp nháy và tiếng thở dài vang vọng

Nỗi đau câm lặng kết thúc bí mật
Vẻ đẹp vẫn trường tồn
Ánh tà dương nhuộm đỏ mây trời


Vỏ bọc của những kẻ đã chết rơi xuống, họ trở về với tinh cầu này
Sau cùng, tất cả chỉ là thứ trái cây thối rữa vô danh
Chúng ta tồn tại ở cùng một nơi, không gì hơn là một dấu hiệu


Để lộ kẻ được nuôi dưỡng từ bóng tối
Một lần nữa, ánh sáng chiếu rọi con đường
Gửi lời khen ngợi của ta đến những kẻ đang sống


Lời nguyện thề lại được khắc sâu
Có ai đó chạm vào ta
Sinh tồn chống chọi với giới hạn của nó khi ngày mai đến
Thứ nào đó đang thức tỉnh
Biết bao lần đã bị giết chết
Đó là giới hạn của con đường xoắn ốc
Ta đếm có bao nhiêu con đường xoắn ốc
Nỗi buồn vẫn đấy nhưng nghiệp chướng lại là bi kịch



Một vườn hoa hồng được dựng nên và tiếng cười của đoạn kết khinh miệt
Một vườn hoa hồng được dựng nên và tiếng cười của đoạn kết khinh miệt
Một vườn hoa hồng được dựng nên và tiếng cười của đoạn kết khinh miệt
Một vườn hoa hồng được dựng nên và những đóa hồng đón chào




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét