Là ta bất cẩn?
Không, thế giới này là thế
Chắn hẳn có kẻ mong mỏi điều đó
Bởi thế giới này dơ bẩn làm sao
Phỉ nhổ những lỗi lầm tầm phào,
Chọc ngoái vết thương của kẻ khác, ngươi nhạo báng chúng
F*ck you, f*ck you, f*ck you, f*ck you, f*ck you…
Căm hận mang tên “vũ khí giết người”
“Thế, ta sẽ chết trước ngươi như ngươi hi vọng à?”
Kẻ nào muốn thấy ngày tàn của thế giới…?
“Ai ước ao thảm kịch xảy ra?”
Đất mẹ run rẩy và mưa tuôn như trút
Giông bão
“Cuốn trôi ta đi…” giọng nói bị giam cầm giữa thế giới thối nát
Thế giới nổ tung dưới ánh sáng chói lòa như ban ngày
Như thể chúng đang cười vào mũi ta rằng “Đồ đui mù”
Là ta bất cẩn?
Không, thế giới này là thế
Chắn hẳn có kẻ mong mỏi điều đó
Bởi thế giới này dơ bẩn làm sao
Gánh “tội lỗi” mà sống, ai thế?
Theo triết học… kẻ “đúng” là kẻ thế nào
Buồn thay... Cay đắng thay…
Đôi mắt đã ô uế làm sao thấy được…
“Tội lỗi” tuần hoàn… Cái chết không ngừng lặp lại
Ham muốn xác thịt nghe thật dễ dàng
Công cuộc tẩy não nhân danh “nhận thức tội lỗi”
Ân cần gửi một trái bom hạt nhân đến hang kiến
Con người như lũ côn trùng gây hại
Góc khuất của sử sách ghi nhận bao nhiêu nạn nhân bỏ mạng vì nghĩ thế
Sự thật là cái khỉ gì?
Hôm nay lại có kẻ chết dưới ách áp bức của thế giới này
“Cuốn trôi ta đi…” giọng nói bị giam cầm giữa thế giới thối nát
Thế giới nổ tung dưới ánh sáng chói lòa như ban ngày
Giọng nói tiếp tục chìm lỉm… Cơn mưa cuối cùng không chờ được con thuyền cứu thế
Ta cầm chiếc ô vô nghĩa trong tay
Đến với một “ngày mai” không có...
Bản dịch thuộc về sakurared (chonoblack)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét