Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011

Eternal Silence - Phantasmagoria

Bản dịch này thuộc về mình. Vui lòng không tự ý repost, chỉnh sửa.



Phía ngọn đồi kia, những viên sỏi lát đường rực sáng như ánh bình minh và bản piano em thích văng vẳng
Nước rơi tí tách dưới chiếc ô nhỏ, ánh trăng đong đầy ngày qua, ngày ta tình cờ biết nhau



Em vẫn đang sống đó thôi. Hãy để tôi thấy tim em vẫn đập và máu đỏ vẫn chảy.



Tôi ước ao…gặp được em nơi thiên đường đó.
Cứ mãi sống trong những hồi ức xa xưa
Tôi ước ao…gặp được em nơi thiên đường đó.
Hãy để tôi cuốn mình theo dòng chay thời gian


Một mình bước trên con đường ánh trăng soi lối, tôi gọi tên em và tiếng piano du dương tôi đã nghe thấy.
Tôi không muốn nghe giọng ai khác nữa. Giờ tôi vẫn nghe từng nốt nhạc thánh thót đó chứ
Hồi ức ngày xưa thoáng hiện về, tôi bắt gặp bóng hình em, như ngày nào ta mới gặp nhau



Em vẫn đang sống đó thôi. Hãy để tôi thấy tim em vẫn đập và máu đỏ vẫn chảy.



Tôi ước ao…gặp được em nơi thiên đường đó
Lạnh quá! Yên tĩnh quá!
Tôi ước ao…gặp được em nơi thiên đường đó
Cánh cửa thời gian không hé mở, và đôi mắt em cũng thế



Sự tĩnh lặng này có là vĩnh cửu? Nguyện ước của tôi liệu có thành sự thật?
“Tôi không muốn từ biệt” dù giờ không thể gặp em



Tôi ước…nơi thiên đường đó. Không sao đâu em, nếu em không hiểu thế giới này ra sao. Thật tốt biết bao, nếu em vẫn chưa bước chân vào thế giới này
Tôi ước…nơi thiên đường đó. Thời gian vẫn cứ trôi, nhất định ngày nào đó tôi sẽ nhìn thấy em.



Tôi ước…nơi thiên đường đó. Tôi đang đến gặp em đây



Tôi ước…nơi thiên đường đó.
Tôi ước…nơi thiên đường đó.
Tôi sẽ ngắm mãi
“Những đóa hoa"
Cho đến ngày ấy…




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét