Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011

Taiyou - Penicillin







Bản dịch này thuộc về mình. Vui lòng không tự ý repost, chỉnh sửa.






Thứ trái cây đỏ là tình yêu phù du
Một biển ganh tị. Vẫy gọi ánh sáng
Chẳng hay rằng chúng đang chết đuối trong tội lỗi
Adam và Eve…Ah…Hoàn toàn biến mất…

Kể cả khi ta hôn lấy thiên thần. Đôi môi ta vẫn cảm thấy em


Ta sẽ không quên. Ta sẽ không quên. Ta cứ mãi lạc lối trong tình yêu ảo ảnh này
Ta không quan tâm,kể cả đó chỉ là ảo ảnh. Em mãi là ánh mặt trời lấp lánh.
Ánh mặt trời lóe lên trong đêm,tạm biệt,tạm biệt,tạm biệt tạm biệt


Lồng ngực ta thổn thức mãi những hồi ức đó
Ta sẽ vứt bỏ mọi phép màu để chúng không phai nhạt
Nếu ta không thể quay lại tình yêu này
Hãy mang đến cho ta đoạn kết huy hoàng.

Vì nước mắt không ngừng rơi,cả khi ta ôm chặt nữ thần trong vòng tay này.

Ta sẽ không quên. Ta sẽ không quên. Ta sẽ khiến em cảm nhận nhận được nỗi đau này
Ta phải đi về đâu? Ta nên làm gì? Làm ơn,ánh mặt trời chói lọi
Đau đớn còn nhiều hơn những giọt nước mắt này.tạm biệt tạm biệt…Ah

Nếu tối nay ta vùng vẫy trong giấc mơ này,ta tự hỏi liệu ta có thấy được khuôn mặt tươi cười đó?
Mái tóc đó,làn da đó,tội lỗi đó. Tất cả đã biến mất...

Sao rơi rớt,Trăng tan chảy. Thế giới lu mờ
Dù cho ta có cố gắng,có gào khóc bằng tất cả giọng nói của mình. Em vẫn quá xa vời

Ta sẽ không quên. Ta sẽ không quên. Ta cứ mãi lạc lối trong tình yêu ảo ảnh này
Ta không quan tâm,kể cả đó chỉ là ảo ảnh. Em mãi là ánh mặt trời lấp lánh.
Và ta yêu em!! Tạm biệt,tạm biệt,tạm biệt,tạm biệt…



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét