Bản dịch thuộc về sakurared (chonoblack)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu
Cơn gió lạnh tháng giêng thổi qua
Bông hoa nghiêng đầu trong ngờ vực
Giọng nói của chân lí lại nói ra những lời giả dối
Tuyết xám xịt nhuộm màu trái tim tôi
Khi tôi nhắm măt lại,nó cứ không ngừng lặp lại
Một bông hoa rơi khỏi cành
Có phải ba năm giấc mơ tựa như bong bóng xà phòng?
Tuyết xám tan dần trong nước mắt
Giọng nói đau đớn của tôi chết dần trong không khí cười cợt
Tôi chỉ biết yêu em,không chút ngờ vực
Quá khứ biến mất nơi khoảng cách đã được khắc ghi trong lồng ngực
Tôi kiếm tìm hình hài nửa như trong suốt đã không còn hiện hữu trước mắt
Tôi đã hoàn toàn tin tưởng điều đó…
Tôi ôm lấy giấc mơ của mình trong tuyệt vọng
Một bông hoa đã hóa thành tro tàn
Một lần nữa, và một lần nữa, tôi thét gọi tên em
Tôi biết rằng đã không còn gì để tôi có thể tin tưởng
Tình yêu là thứ phù du không một thanh điệu
Như cái ôm yếu ớt, chúng ta được sinh ra và biến mất không phải do cái chết
Khi tôi thả trôi hơi thở cuối cùng, tôi có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc,vĩnh biệt
Tia nắng mặt trời ấm áp chiếu rọi hàng cây ôm lấy thân thể đã trở nên lạnh giá của tôi
Giọng nói đau đớn của tôi chết dần trong không khí cười cợt
Em muốn một người lãng mạn như thể mùa giáng sinh sao?
Quá khứ biến mất nơi khoảng cách đã được khắc ghi trong lồng ngực
Tôi kiếm tìm hình hài nửa như trong suốt đã không còn hiện hữu trước mắt
Tôi luôn muốn chết
Chầm chậm chìm vào giấc ngủ khi dòng nước mắt mang tên cô độc tuôn rơi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét