Bản dịch thuộc về sakurared (chonoblack)
Vui lòng không chỉnh sửa, repost bất cứ đâu
Trái tim sợ hãi khi phải nghi ngờ thứ gì đó bởi những thứ khác trông thật khả nghi bên dưới cơ thể được tạc nên
Ta sẽ ghi nhớ khi vẫn đnag gào thét
Có phải ta sẽ cảm thấy thoải mái khi ta được thanh tẩy,vẫn tiếp tục không muốn hiểu? Thật vô ích
Đó là lí do tồi tệ nhất,lí do tồi tệ nhất đáng bị khinh rẻ
Trước đây ta cứ mãi do dự
Khi những hành động dò xét như bản năng cứ tiếp tục
NGƯƠI LÀ KẺ PHẢN BỘI SAO?
Có lẽ nên cười nhạo vẻ ngơ ngác của ta và gục ngã trươc sự gian dối của ngươi
Chia lìa mà không có bất kì xáo trộn ngươi chỉ nghĩ cho bản thân mình
Tạm biệt người yêu dấu. Ta sẽ cười nhạo đoạn kết cô độc
Giữ lấy ý định trần trụi. Hãy hát lên! Vẻ trầm lặng bên dưới
Ta khuấy động quá khứ. Ta không thể trở lại với bóng tối cô độc. Nó đã kết thúc trong điên loạn
Đó có phải là cái chết mà ngươi hằng mong ước? Ta không cần biết lí do
Nếu ta nhận lấy sự thương hại của kẻ khác chẳng phải ta sẽ khóc trông buồn cười lắm sao?
Tội ác đã xảy ra để rồi kết thúc trong quên lãng. Ta ngước nhìn bầu trời
Có đôi lúc ta thất vọng
Thế nên ta đã học hỏi từ điều đó và rồi thất bại
Khi thời gian trôi qua,rồi ngươi cũng sẽ quên mất? Những thứ đã qua phôi pha trong cát
Phải chăng bởi không có ai để tin tưởng,nên ta mới sống trong nghi hoặc và thù hận?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét