Thứ Tư, 30 tháng 11, 2011

Hakanaki risou wazukana ai - Sadie









Bản dịch này thuộc về mình. Vui lòng không tự ý repost, chỉnh sửa.








Lóa mắt bởi ánh sáng. Tôi nén lại tiếng thở dài
Dù đó là một bài hát thật buồn, trái tim tôi vẫn nhạo báng nó


Những kí ức nhạt nhòa dần trong tôi đang gào thét. Sự vô dụng và phi lí xây nên bóng tối
Hủy hoại tất cả, tôi nhủ thầm không thành tiếng


Chỉ một lát thôi Hãy ôm lấy thân thể lạnh giá của tôi


Tại sao tôi lại được sinh ra, liệu tôi có yêu được thứ gọi là hạnh phúc không?
Hi vọng nhỏ nhoi, đó là gì? Tôi ớn lạnh bởi hơi ấm giả tạo...


Tại sao tôi lại thấy ánh bình minh như một thứ gì đó đã nhuốm bẩn?
Luôn nói thế với chính mình. Em muốn tôi nhìn thấy em khóc sao?


Ý tưởng vô định đang thay đổi trong dòng thời gian bất biến


Bầu trời tối dần và sâu thẳm nơi trái tim tôi. Sợi dây tơ hồng trói chặt không thể đánh mất
Tôi muốn em để tâm rằng tôi đang chảy máu. Tôi muốn hỏi một ai đó: Tồn tại để làm gì?


Tại sao tôi lại được sinh ra, liệu tôi có yêu được thứ gọi là hạnh phúc không?
Nguyện ước nhỏ bé. Đó là gì? Tôi ớn lạnh bởi hơi ấm giả tạo...
Thực sự thì, chỉ một chút thôi cũng đủ lắm rồi. Tôi chỉ muốn có ai đó yêu thương mình
“Không muốn chết” hay một điều tương tự, đó là lí do để tiếp tục sống




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét