Bản dịch này thuộc về mình. Vui lòng không tự ý repost, chỉnh sửa.
Vào một ngày hè, một đôi tay vô tội đã bắt tôi đi
Nhốt tôi trong hộp kính như chú kiến nhỏ
Quằn quại trong khu vườn thu nhỏ
Con người yếu đuối phá hỏng tổ của tôi bằng những ngón tay của họ
Nhắm mắt lại và
Cầu khẩn
Giữa thế giới chìm khuất trong bóng đêm đau đớn
Vì cái gì, vì cái gì hỡi
Tôi nên sống chăng?
Những giấc mộng lãng du
Ngày mai cứ tiếp nối vô tận
Tôi nghĩ liệu mình có mong đợi nó không
Nhưng chỉ trong khoảnh khắc khung cảnh trước mắt tôi biến mất
Khi tuyệt vọng giăng đầy, bông hoa mang tên “em” nở rộ
Cầu khẩn
Dù tôi muốn định mệnh tàn khốc bóp nát mình
Ở nơi đó, nụ cười của em trở thành niềm hi vọng cho tôi
Cầu khẩn
Có lẽ cuộc sống rất phù du những tôi vẫn muốn sống
Người yêu dấu của tôi, em đang ở nơi đây
Ánh sáng chói lòa xua tan bóng tối
Nguyện cầu...
Hi vọng...
Mong ước...
Yêu thương...
Hệt như vòng quay roulet chóng vánh
Tôi chỉ là món đồ chơi, tôi vẫn sống bởi ý muốn của Thượng Đế
Những ngày ấy, không biết làm gì hơn ngoài chịu dựng
Chính em đã dạy cho tôi biết ý nghĩa cuộc sống
Mở mắt
Cầu khẩn
Dù tôi muốn định mệnh tàn khốc bóp nát mình
Nhưng ở nơi đó, nụ cười của em trở thành niềm hi vọng cho tôi
Cầu khẩn
Có lẽ cuộc sống rất phù du những tôi vẫn muốn sống
Em yêu dấu, em, hãy ở đây
Mãi mãi bên tôi
Hãy truyền đạt lời cầu khẩn của tôi
Lời nguyện cuối cùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét