Bản dịch này thuộc về mình. Vui lòng không tự ý repost, chỉnh sửa.
Khi tôi nhìn thấy những đứa trẻ lạc đường trên phố
Trái tim tôi trở nên trống rỗng
Dù cho con đường có đông đúc, thật dài và gập ghềnh
Tôi sẽ không quay lại
Tôi không thể nắm lấy đôi tay đó nữa
Tôi biết rõ những thứ đó không hề thay đổi
Dù cho có bao nhiêu thời gian đã trôi qua
Tôi mãi đợi chờ nơi đây
Tôi muốn gặp em
Tôi muốn gặp em,
Rất muốn gặp em
Nhưng em chẳng còn quanh đây
Cô đơn, tôi cô đơn lắm
Tôi gọi tên em
Tôi sẽ hát mãi, hát mãi
Để em nghe thấy tiếng tôi
Phải chăng gương mặt em cứ không thôi ám ảnh?
Thật tốt biết bao nếu nó bị rửa trôi sau cơn mưa
Một con người yếu đuối thực sự không thể bước tiếp cũng không thể quay lại
Mong rằng những suy nghĩ của em không đến được. Tôi không thể hát nữa
Dù cho có bao nhiêu thời gian đã trôi qua
Tôi mãi đợi chờ em nơi đây
Tôi muốn gặp em
Tôi muốn gặp em,
Rất muốn gặp em
Nhưng em chẳng còn quanh đây
Cô đơn, tôi cô đơn lắm
Tôi gọi tên em
Tôi sẽ hát mãi, hát mãi
Để em nghe thấy tiếng tôi
Có vẻ như chúng ta không chỉ san sẻ nỗi buồn cho nhau
Nhưng sau này vẫn sẽ không có gì thay đổi…Bởi tôi vẫn yêu em
Tôi muốn gặp em
Tôi muốn gặp em,
Rất muốn gặp em
Nhưng em chẳng còn quanh đây
Cô đơn, tôi cô đơn lắm
Tôi gọi tên em
Tôi sẽ hát mãi, hát mãi
Để em nghe thấy tiếng tôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét