Bản dịch này thuộc về mình. Vui lòng không tự ý repost, chỉnh sửa.
Nhắm mắt lại, tôi lại bắt gặp gương mặt em
Tiếc thay nụ cười tôi yêu biết mấy đang dần nhạt nhòa
Những gì tôi nhớ là một vầng trăng nhợt nhạt
Bóng dáng một người quay lưng, vẫy chào tạm biệt
Ngày ấy em đã bị bắt mất khỏi nơi đây
Từ tận đáy lòng mình, từ tận đáy lòng mình, tôi muốn nói với em
Tôi yêu em, tôi yêu em thật nhiều
Những cảm xúc này không cách chi để em thấu hiểu
Nếu chỉ là cơn mộng, chỉ là cơn mộng mà thôi
Chắc rằng tôi sẽ gặp được em
Mặc cho lời nguyện cầu chẳng ai nghe thấy…
Phép màu tai quái giữa đêm trăng sáng
Bóng trăng đã níu em lại
Ẩn mình trong đêm tối như ánh trăng non
Và tôi chẳng thể nhìn thấy em
Bốn mùa vẫn tuần hoàn nhưng em chẳng quay về
Ánh sáng nhuộm đỏ những cánh hoa
Chúng sẽ nở hoa và úa tàn đến bao lần?
Cô đơn. Tôi cô đơn xiết bao
Tôi muốn nghe thấy tiếng em
Tôi muốn cảm thấy, tôi muốn cảm nhận
Hơi ấm từ thân thể em
Bằng cả con tim, bằng cả con tim mình
Tôi với đôi tay vào bầu trời đêm
Nhưng chẳng tài nào chạm tới em...
Tôi nhìn lên chăm chú , trăng hết tròn rồi lại khuyết
Tìm xem bóng hình em nơi đâu
Trăng lại tròn vành vạnh
Phải chăng đó là vòng tuần hoàn bất tận?
Dưới ánh trăng sáng rõ
Tôi tự nhủ có phải tôi nhìn thấy em rồi không
Chơi vơi giữa mộng ảo và thực tại
Tình yêu của tôi mờ ảo giữa làn sương trắng
Như hoa nở rộ
Như lũ chim giang rộng đôi cánh
Như cơn gió nhảy múa giữa bầu trời
Trong đêm trăng hãy đến gặp tôi
Phép màu tai quái giữa đêm trăng sáng
Bóng trăng đã níu em lại
Ẩn mình trong đêm tối như ánh trăng non
Rốt cuộc em đang ở đâu vậy?
Dưới ánh trăng sáng rõ
Tôi tự nhủ có phải tôi nhìn thấy em rồi không
Chơi vơi giữa mộng ảo và thực tại
Tình yêu của tôi mờ ảo giữa làn sương trắng
Dù cho em đang ở thật gần…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét