Bản dịch này thuộc về mình. Vui lòng không tự ý repost, chỉnh sửa.
Sự ân cần dường như đã không còn tồn tại trong con người này
Tôi sẽ nhìn thấy giấc mơ về một ngày mai nơi biển cả cô độc
Ngày đó, tôi đã cất cao tiếng hát và tiếng hát của tôi đã hóa thành mây trời
Tôi chỉ biết ôm lấy cơn gió run rẩy đó vào trái tim mình
Hãy bay thật xa…hãy giang rộng đôi cánh xanh thẫm
Hãy nói đi, kể cả khi tôi không còn có thể nhìn thấy ánh sáng
Những ý nghĩ vụn vỡ và mông lung…trong dòng lệ tuôn
Tôi sẽ để tất cả tan biến giữa biển đen
Ánh trăng soi sáng vết thương của em
Để em thêm một lần nữa mạnh mẽ
Tôi sẽ bay vào bầu trời hiền hòa như người mẹ
Kiếm tìm một nơi mây đã tan
Khi tôi chấp nhận nỗi buồn đang hiện hữu trong trái tim
Sắc màu của biển sẽ trở nên thật rực rõ
Tôi mệt mỏi vì phải mong chờ ánh mặt trời soi rọi
Những mùa rồi cũng sẽ đổi thay
Nhảy múa giữa bầu trời bao la
Cứ mãi xa xăm như những khoảnh khắc này…
Trong cơn gió chúng ta cất tiếng hát bên nhau
Tôi ôm lấy bóng tối từ quá khứ xa mờ của đôi ta...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét