Những lời đã nói, ta sẽ không hỏi đến hay hứa hẹn nữa
Ta chẳng thuộc về nhau. Lỗi không phải nơi nàng
Nếu còn chút gì đó lưu lại
Ta nhớ rằng nàng đã từng yêu ta
Con đường chẳng có điểm dừng nhưng chúng ta vẫn phải đi qua
Ta sẽ mang theo tất cả mong nhớ
Lệ tuôn không xoa dịu cõi lòng tan nát, không cứu được ta
Hãy để ta biết ta vẫn tiêu diêu
Khi ta rời vòng tay nàng
Gió thổi cát bụi cay nhòe khóe mắt
Còn riêng ta với ảo cảnh đoạn kết tình yêu
Đừng để nỗi đau này dày vò thêm nữa
Ta chẳng nuối tiếc khi đã yêu nàng
Chỉ là nhân thế quá đỗi đơn côi
Ánh đèn chập choạng nơi phía bờ xa
Đời người chẳng qua chỉ là bọt nước nổi trôi trên dòng đời
Ta chẳng nuối tiếc khi được nàng yêu
Chỉ tiếc chẳng thể bên nhau đến răng long bạc đầu
Hạnh phúc thoáng qua trong phút chốc thôi, đã quá đủ rồi.
Nếu ta từ bỏ nhất định sẽ hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét